Nhân ngày NGVN- 20/11 xin chia sẻ một bài thơ rất hay của Vĩnh Nam.
BÁN TỰ VI SƯ, NHẤT TỰ VI SƯ !
Có một cậu học trò
Vừa dốt vừa chậm chạp
Sáng sớm mùng ba Tết
Một mình đến chúc thầy
Ông đồ ngạc nhiên thay
Bèn kéo tay hỏi nhỏ:
“Bạn đâu con không rủ
Lại đi sớm giờ này?”
Cậu học trò khoanh tay:
“Thưa, vì con học dốt
Tiếp thu chậm nhất lớp
Nên rất ngại đi cùng
Vả lại nếu đi chung
Thầy hỏi han bạn giỏi
Con đâu còn cơ hội
Được trò chuyện cùng thầy?”
Ông đồ sững vài giây
Rồi quay sang gọi vợ
Mang ra một khay lễ
Xôi gà và phong bao
Nâng khay lễ ngang đầu
Ánh mắt đầy thiện cảm:
“Thầy có chút lễ mọn
Tết này xin biếu con!”
Mắt mở to trợn tròn
Cậu học trò lắp bắp
Cúi rạp người xuống đất:
“Mong thầy đại xá cho!
Con mắc tội hồ đồ
Nói mà không suy nghĩ
Xin thầy đừng làm thế
Con sợ lắm thầy ơi!”
Ông đồ vội đỡ lời:
“Con không sai gì cả
Một bài học vô giá
Con vừa dạy cho thầy…
Dù trò dốt trò hay
Bần hàn hay giàu có
Lòng người thầy phải tỏ
Sáng rỡ như trăng rằm
Đối xử cho công bằng
Mới là người thầy tốt
Con cho ta bài học
Cũng là thầy ta rồi!”
Phàm sống ở trên đời
Ai cũng đều phải học
Nên đều có ít nhất
Một người thầy cho mình
Ở giữa cõi nhân sinh
Không gì hoàn hảo cả
Nên ai cũng có thể
Có ai đó gọi… “thầy”!
Một câu chuyện thật hay
Vừa nhẹ nhàng khép lại
Viết tặng cô cháu gái
Đang mơ làm giáo viên…
– Tác giả: Vĩnh Nam –